Bạn đang xem: Bài thơ: chuyện cổ tích về loài người (xuân quỳnh

Thể thơ: Thơ bắt đầu năm chữThời kỳ: hiện đại1 bài trả lời: 1 bình luận20 người thích: butako, Anh Vinh, Hoacuanui, vilvil, duongcam, ms_phieu, duy197, thutrang28, yama, A Tom, lê đình toản, cay chuoi, phạm đức quang, ...£ü√..., binhhotbit, 不如归去, Nguyễn Quốc Hùng, stevengo, Vân Lục Hy, LlizTừ khoá: cổ tích (13) con fan (9) thơ em nhỏ (1422) thơ sách giáo khoa (558) Văn học 7 <1990-2002> (15)
- Trăng (6) (Thích cô gái Trí Hải)- gà mái hoa (Võ Quảng)- Trái cam, trái đất (Huy Cận)- cô bé xấu hổ (Nguyễn Ngọc Hưng)- Mưa (3) (Thích nữ giới Trí Hải)

Xem thêm: 8 Loại Giấy Decal In Tem Nhãn 110Gsm, Giấy Decal In Ảnh Đế Trắng

*

Trời xuất hiện trước nhấtChỉ toàn là trẻ con conTrên trái khu đất trụi trầnKhông dáng vẻ cây ngọn cỏMặt trời cũng không cóChỉ toàn là nhẵn đêmKhông khí chỉ màu đenChưa có color khác***Mắt trẻ em sáng lắmNhưng không thấy gì đâu!Mặt trời mới nhô caoCho trẻ con nhìn rõMàu xanh ban đầu cỏMàu xanh bước đầu câyCây cao bởi gang tayLá cỏ bằng sợi tócCái hoa bằng cái cúcMàu đỏ tạo nên sự hoaChim bấy giờ sinh raCho con trẻ nghe tiếng hótTiếng hót trong bởi nướcTiếng hót cao bởi mâyNhững làn gió thơ ngâyTruyền âm thanh đi khắpMuốn trẻ em được tắmSông bắt đầu làm sôngSông đề xuất đến mênh môngBiển có từ thuở đóBiển thì mang lại ý nghĩBiển sinh cá sinh tômBiển sinh số đông cánh buồmCho con nít đi khắpĐám mây đến bóng rợpTrời nắng nóng mây theo cheKhi trẻ em tập điĐường có từ thời điểm ngày đóNhưng còn đề nghị cho trẻTình yêu cùng lời ruCho nên mẹ sinh raĐể bế bồng chuyên sócMẹ mang đến tiếng hátTừ chiếc bống loại bangTừ cái hoa vô cùng thơmTừ cánh cò khôn xiết trắngTừ vị gừng khôn xiết đắngTừ vết lấm không khôTừ đầu tình đầu mưaTừ bến bãi sông cát vắng...Biết trẻ em khao khátChuyện ngày xưa, ngày sauKhông đọc là trường đoản cú đâuMà bà về ngơi nghỉ đóKể mang lại bao chuyện cổChuyện bé cóc, thiếu phụ tiênChuyện cô Tấm làm việc hiềnThằng Lý Thông ở ác...Mái tóc bà thì bạcCon đôi mắt bà thì vuiBà kể tới suốt đờiCũng không sao hết chuyệnMuốn mang lại trẻ đọc biếtThế là bố sinh raBố bảo cho biết ngoanBố dạy cho thấy thêm nghĩRộng lắm là mặt bểDài là con phố điNúi thì xanh cùng xaHình tròn là trái đất...Chữ ban đầu có trướcRồi gồm ghế tất cả bànRồi bao gồm lớp bao gồm trườngVà có mặt thầy giáo...Cái bảng bằng cái chiếuCục phấn từ bỏ đá raThầy viết chữ thiệt to“Chuyện chủng loại người” trước nhất


*

Bình luận bài xích thơ “Chuyện cổ tích về loại người” của Xuân Quỳnh

Bài thơ Chuyện cổ tích về loài fan được viết theo thể thơ ngũ ngôn (năm chữ). Đoạn thơ nói về cuộc sống đời thường trên trái khu đất khi mới bao gồm loài người, và sự biến đổi của trái khu đất từ khi gồm loài người ngày 1 tiến bộ, ngày 1 văn minh.Mọi vật hình thành trên trái khu đất là vì nhỏ người, bởi trẻ em: hãy siêng sóc, yêu mến yêu, dạy dỗ trẻ nhỏ và giành cho thế giới tuổi thơ đầy đủ điều tốt đẹp nhất.Qua khổ thơ đầu, ta hình dung cuộc sống trên trái khu đất khi mới gồm loài bạn “chỉ toàn là con trẻ con”, vạn vật dụng còn phôi thai, còn rất trẻ, sự sống chỉ mới bắt đầu; trái đất còn hoang vu “trụi trần”, chưa có màu xanh, “không dáng cây ngọn cỏ”:Trời có mặt trước nhấtChỉ toàn là trẻ conTrên trái khu đất trụi trầnKhông dáng cây ngọn cỏQua những khổ thơ tiếp theo, ta thấy trường đoản cú khi có loài người cuộc sống trên trái đất biến đổi ngày một tiến bộ, ngày một văn minh. Phương diện trời chiếu rọi tia nắng khắp trái đất, mang lại sự sống cho muôn loài.Loài người ngày 1 “sinh ra” đông đúc dần lên, trẻ nhỏ được nuôi dưỡng, được chăm sóc, được bế bồng trong lời ru và tình yêu thương của người mẹ:Cho nên người mẹ sinh raĐể bế bồng siêng sócCó người mẹ và có bố, tất cả gia đình. Trí tuệ, sự hiểu biết của chủng loại người, của thế giới “trẻ em” ngày một phát triển. Dựa vào “bố bảo”, “bố dạy” mà trẻ nhỏ “biết ngoan”, “biết nghĩ”. Nhỏ người không ngừng mở rộng tầm phát âm biết, ngày một tò mò mọi sự vật, mọi hiện tượng xung quanh:Rộng lắm là khía cạnh bểDài là tuyến đường điNúi thì xanh cùng xaHình tròn là trái đấtCuộc sống con người ngày một phát triển, ngày một đi lên. Bao gồm tiếng nói, rồi tất cả chữ viết, bao gồm nền giáo dục. Con fan được học hành và cuộc sống con người ngày 1 văn minh: biết mở trường dạy trẻ nhỏ học, biết đào tạo, biết “sinh ra thầy giáo” để dạy bảo trẻ em.Lớp, trường, bàn, ghế, mẫu bảng, viên phấn, chữ viết, ông thầy... Là những hình tượng thể hiện tại sự biến đổi kì diệu cuộc sống đời thường loài bạn trên trái đất ngày 1 văn minh. Dưới ánh sáng mặt trời, loài tín đồ được sinh sống trong ánh sáng của khoa học, của giáo dục, tia nắng của văn minh:Chữ bước đầu có trướcRồi gồm ghế gồm bànRồi bao gồm lớp gồm trườngVà có mặt thầy giáoLòng yêu trẻ em của người sáng tác được biểu đạt trong bài bác thơ Chuyện cổ tích về loài người rất là đằm thắm, nồng hậu. Trẻ nhỏ được bà bầu sinh ra vào “tình yêu với lời ru”, được “bế bồng siêng sóc”.Trẻ em được “bố bảo cho thấy thêm ngoan - bố dạy cho thấy thêm nghĩ”. Trẻ nhỏ được mang đến trường học tập tập. Tình thương giành cho trẻ em, đông đảo cái tốt đẹp nhất đều dành cho trẻ em. Qua vần thơ, ta cảm thấy trái tim của Xuân Quỳnh rất nhân hậu:Mắt trẻ em sáng lắmNhưng chưa thấy gì đâuMặt trời new nhô caoCho con nít nhìn rõ

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *