Loài hổ mây to con tập trung các nhất ở núi Hòn Chảo, Hòn Nhặt và đặc biệt là những quả núi ở quanh vùng núi Hàm long thuộc kho bãi Thơm.

Bạn đang xem: Rắn hổ mây rừng u minh

Bạn vẫn xem: Vào rừng u minh hạ tra cứu rắn hổ mây khổng lồ

Trong tuy vậy ngày đi khắp miền tây học hỏi những câu chuyện nửa thực nửa lỗi về rắn hổ mây khổng lồ, chúng tôi nhận được nhiều nguồn tin tức về chúng. Tín đồ thì bảo chúng đã trở nên giết sạch, fan thì bảo chúng đã vứt vùng Bảy Núi trốn xuống tận rừng tràm U Minh Thượng rộng mênh mông, tín đồ lại xác định loài rắn vĩ đại hổ mây đã bơi ra đại dương trốn vào đại ngàn Phú Quốc.

Thầy giáo ăn uống thịt hổ mây

Trước khi ra đảo Phú Quốc, tôi gặp mặt anh Phạm Văn Hạnh, ở phòng ban Thi hành án tỉnh giấc Kiên Giang. Rỉ tai rắn hổ mây, anh Hạnh hào khởi hẳn lên. Anh bảo, anh vốn là tín đồ ngoài Bắc, quê Thái Bình, lúc mới vào vùng khu đất tận thuộc Tổ quốc, thi thoảng nghe fan nọ, người kia nói về rắn khổng lồ, thân to bằng cây dừa, anh cũng không tin tưởng lắm. Tuy nhiên, được nghe kể nhiều quá, từ miệng toàn những người lớn tuổi, có trí thức đàng hoàng, nên khiến cho anh tò mò.

Anh Hạnh chỉ tôi đến gặp ông è Văn Nhâm, fan từng nói rõ ràng, chi tiết với anh về loại rắn hổ mây khổng lồ. Chính vì anh Hạnh tin lời ông Nhâm, vị ông Nhâm là thầy giáo đáng kính. Hiện tại ông Nhâm vẫn về hưu, sinh sống tại xã Tân Thạnh, vùng ven của rừng quốc gia U Minh Thượng, thuộc thị xã An Minh (Kiên Giang).


*

Anh Phạm Văn Hạnh (trái, cán cỗ Cục thực hiện án Kiên Giang) cùng anh giữ Đức Tuấn, kiếm lâm viên VQG Phú Quốc – bạn từng tận mắt rắn hổ mây khổng lồ.

Nhắc mang đến chuyện rắn hổ mây khổng lồ, ông Nhâm tỏ ra rất giận những người dân cho chuyện rắn hổ mây là chuyện cường điệu của bác ba Phi. Ông Nhâm đã mang danh dự của một bên giáo về hưu khẳng định rằng, rắn hổ mây chưa phải là chuyện bịa đặt, vớ vẩn. Rắn hổ mây lớn lao là loài có thật. Bản thân ông không đông đảo tận mắt thấy nó, mà con tham gia bắt, có tác dụng thịt một con hổ mây khá lớn.

Chuyện ấy xảy ra cách hiện nay đã tròn 30 năm. Lúc đó, ông Nhâm new ra ngơi nghỉ riêng. Vợ chồng ông dựng một nơi ở lá sinh hoạt bìa rừng U Minh Thượng nhằm ở. Hôm đó, đã ngủ trưa, giấc ngủ không sâu, thì choàng tỉnh giấc do mái đơn vị rung lắc. Bé chó săn của ông mỗi khi hung dữ là vậy, mà chui tọt vào gầm giường, ánh nhìn rất sợ hãi hãi. Ông chột dạ, chẳng lẽ tất cả ông hổ làm sao mò về bắt người.

Ông với con dao, dò dẫm ra bên phía ngoài ngó nghiêng. Nạm nhưng, tuyệt nhiên không thấy ông hổ như thế nào cả. Nhìn lên mái nhà, ông cứng tín đồ khi thấy một con rắn khổng lồ, thân to bởi cây chuối, domain authority hơi mốc xoàn nằm trên ngôi nhà ông. Nó vẫn dũi dũi chiếc đầu, đục thủng mái nhà, để chui xuống tóm con chó. Ông nhẹ nhàng chạy ra ngõ, tri hô mặt hàng xóm. Dân ấp thấy ông tri hô rắn khổng lồ, tức thì bạn mang dao, người mang gậy, người mang xiên cá, chĩa tía ngạnh thuộc bao vây, tiến công con rắn.

Hàng chục cái chĩa phóng cho tới tấp, xuyên thủng mình con rắn. Mấy thanh niên quả cảm xông vào dung dao chém con rắn cho tới tấp. Bé rắn to là vậy, nhưng bắt buộc chống cự cùng với mấy chục con người hung hăng. Nó đã biết thành chém chết. Xác bé rắn nằm nạm ngang sân, dài ngót chục mét. Cả xóm cùng lột da, xẻ thịt bé rắn hổ mây khổng lồ. Bữa đó, mỗi mái ấm gia đình trong ấp được phân chia khúc thịt rắn, cùng hưởng thụ linh đình.

Ông Nhâm vai trung phong sự: “Về rắn hổ mây, tui xin xác minh là có thật một trăm phần trăm. Không những tui nhận thấy hắn, ăn thịt hắn, mà không ít người cũng từng phát hiện hắn, thậm chí còn bắt được hắn. Rừng U Minh Thượng bị cháy kinh khủng quá, loại rắn to con cũng loại bỏ hết trơn tru rùi. Tui nghĩ tất cả 2 khu vực chúng đi, một là kéo quý phái rừng U Minh Hạ, nhì là bơi qua hải dương ra đảo Phú Quốc. Rắn hổ mây sinh sống Phúc Quốc new khủng khiếp. Đời làm nhà giáo của tui cũng dăm lần bảy lượt được ra đảo Phú Quốc. Đồng nghiệp dạy dỗ ở các điểm ngôi trường lẫn vào rừng Phú Quốc cũng kể các về rắn hổ mây lắm”.

Thợ săn hạ ngay cạnh hổ mây

Tôi sẽ đặt chân đến phần nhiều các khu bảo đảm thiên nhiên, vườn đất nước trên khắp đất nước, tuy vậy chưa từng thấy ở đâu rừng được bảo đảm an toàn nghiêm ngặt như ở hòn đảo ngọc Phú Quốc. Ngoài bài toán tuần tra, kiểm soát điều hành gắt gao của lực lượng kiểm lâm, chắc hẳn rằng địa hình giữa đại dương khơi, fan dân cũng thuần, nên rừng tự nhiên và thoải mái được đảm bảo rất tốt.


*

Vườn đất nước Phú Quốc còn vô cùng nguyên vẹn.

Kiểm lâm viên giữ Đức Tuấn cho biết, Vườn non sông Phú Quốc tất cả tổng diện tích 31 nghìn héc-ta, trải rộng trên toàn thể huyện đảo. Rừng già tràn ra tận ven biển, cạnh bên nách giết trấn Dương Đông. Rừng được thành lập và hoạt động năm 2001, không được khảo sát, nghiên cứu nhiều, các loài động, thực đồ gia dụng cũng chưa chắc chắn hết, nên vẫn còn nhiều túng bấn ẩn.

Về chuyện rắn hổ mây, kiểm lâm viên lưu lại Đức Tuấn khẳng định rằng, sẽ là loài rắn có thật. Không chỉ hổ mây, nhưng mà rừng Phú Quốc là môi trường có nhiều loài rắn. Rắn độc trong lõi vườn đất nước còn khôn xiết nhiều. Bạn bè kiểm lâm ngày nào cũng tuần rừng, và không chuyến du ngoạn nào không gặp gỡ một vài bé rắn lớn.

Anh Tuấn kể: “Rắn hổ mây tôi chạm chán nhiều rồi, nhưng không mong muốn là chỉ chạm mặt những bé nhỏ, thân cỡ loại ống bơ sữa, nhiều năm 5-6m, nặng trên dưới 20 ký. Không chỉ có hổ mây, mà hổ chúa ở Vườn nước nhà Phú Quốc cũng to như thế (điều kỳ lạ là kiểm lâm Phú Quốc sáng tỏ giữa hổ mây cùng hổ chúa). Còn những bé rắn mà các cụ ông cụ bà kể to bằng khạp da bò, bởi cây thốt nốt, nặng vài trăm ký thì công ty chúng tôi chưa gặp gỡ bao giờ, chỉ nghe các cụ già kể lại. Tôi cũng ko rõ chuyện này thực hư ra làm sao nên không dám phát ngôn. Tuy nhiên, theo ngu ý của tôi, thì cụ công cụ bà toàn phóng đại lên”.

Cũng theo anh Tuấn, anh từng gồm mấy năm trời phục vụ chị Cúc ngơi nghỉ Viện sinh thái xanh và tài nguyên sinh vật ngoài hà nội nghiên cứu các loài quánh hữu sống Vườn đất nước Phú Quốc. Chị Cúc nói với anh rằng, qua nghiên cứu, chị thấy đa số các loại rắn làm việc Phú Quốc đều to ra thêm rắn cùng loài ở vị trí khác vô cùng nhiều. Do đó, anh suy đoán rằng, có thể Phú Quốc cũng có những con rắn bự khác thường.

Anh Tuấn nhắc rằng, vào đời anh, lần tận mắt bé hổ mây lớn số 1 là vào khoảng thời gian 1991. Quê anh Tuấn làm việc mãi Hà Giang. Cuộc sống vùng núi miền biên ải trở ngại quá, đề xuất anh theo cả nhà vào Kiên Giang, rồi ra hòn đảo Phú Quốc có tác dụng thuê làm cho mướn. Trước anh có tác dụng công cho một trang trại trồng hồ nước tiêu. Sau này, có duyên với việc đi rừng, đề xuất xin vào ngành kiểm lâm.

Đó là hồi cuối năm 1991, khi anh Tuấn đang có tác dụng vườn hồ tiêu ở bìa rừng già, thì gặp ông tứ Hùng, thợ săn danh tiếng Phú Quốc hơ hải chạy ra, mặt mũi vẫn tồn tại tái nhợt. Anh liền theo ông tư Hùng vào rừng. Anh cũng lạnh khắp cơ thể khi tận mắt con rắn khổng lồ, thân to bởi cái phích, lâu năm ngót chục mét. Bé rắn nằm trên vũng máu, nhưng lại đuôi vẫn ngoe nguẩy. Nhỏ chó săn của ông tư Hùng nằm chết tươi ngay mồm nó.

Ông tứ Hùng kể rằng, ông dắt 2 bé chó vào rừng săn bắn như phần lớn hôm. Vừa vào bìa rừng khoanh vùng Bãi Thơm, thì con chó đi trước kêu ẳng một cái. Không rõ chuyện gì, ông xách súng xông lên. Bé chó sản phẩm công nghệ hai đi theo ông chạy lên, rồi quắp đuôi trốn phía sau sống lưng ông. Bé rắn đẩy đà đang đớp ngang sống lưng con chó săn của ông và tìm cách nuốt chửng.

Sau khi hoàn hồn, ông tư Hùng giương súng nhìn bắn. Phạt đạn của ông trúng sống lưng con rắn. Con rắn khó tính nhả chó lao đến phía ông, mặc dù nhiên, viên đạn trúng sống lưng khiến cho nó không bò được nữa. Ông tư Hùng bình tâm lên đạn, bồi phát nữa trúng đầu. Con rắn hổ mây bị tiêu diệt ngay trên chỗ.

Xem thêm: Điện Thoại Singapore Có Tốt Không, Nhập Ở Đâu

Để bảo đảm chuyện anh Tuấn kể, tôi tìm kiếm đến quanh vùng Kho Đạn, con đường K8, nhằm tìm gặp mặt ông tứ Hùng. Ông tư Hùng sống trong một nông trang với rừng rú vây quanh. Trong bên ông nuôi cả bè đảng khỉ vì ông săn được. Tiếc rằng, chỉ tất cả người nam nhi của ông ở nhà. Ông Hùng đi dự đám hỏi mãi trong khu đất liền, ko biết lúc nào mới ra Phú Quốc. Chuyện ông bốn Hùng săn được vô vàn rắn, trong đó có cả rắn hổ mây kếch xù được người đàn ông của ông xác nhận.

Sau này, khi thành cán bộ kiểm lâm, anh Tuấn rất suy xét rắn hổ mây, đặc biệt là hổ mây khổng lồ. Anh đã gặp nhiều người lớn tuổi ở đảo và điều tra về loài rắn mang tính chất huyền thoại này. Trong số những bạn mà anh gặp mặt gỡ, thì có cụ Tám Đô, nhà ở ngay bìa rừng Phú Quốc.

Nã đạn thịt rắn khổng lồ

Đứng trên tuyến phố mới tinh từ thị xã Dương Đông vào Ban cai quản Vườn đất nước Phú Quốc thấy được ngôi nhà của ông Tám Đô, nhưng mà tôi search mãi mà chẳng thấy ngõ vào. Tôi nên cắt vườn cửa một mái ấm gia đình hàng xóm để vào trong nhà ông. Bà cụ, vợ ông Tám Đô ở đung đưa thanh nhàn trên võng. Thấy khách hàng lạ, bà nhỏm dậy ngờ ngạc một dịp rồi bắt đầu cất tiếng call chồng.


*

Ông Tám Đô là tín đồ nắm được rất nhiều chuyện độc nhất vô nhị về rắn hổ mây mập mạp ở Phú Quốc.

Ông Tám Đô năm nay đã 90 tuổi, nhưng vẫn còn đấy minh mẫn, hoạt bát. Cô vợ bị bệnh, nằm một chỗ, không có tác dụng được gì các năm nay, một tay ông vẫn để mắt bà chu đáo. Ông bảo, chưa phải nhà ông không có ngõ, cũng có thể có một cái lối đi, mà lại cả tháng các cụ chẳng thoát ra khỏi nhà mang một lần, con cháu mải có tác dụng ăn, thi thoảng bắt đầu qua nhà, cần cỏ mọc bít hết, chưa biết đâu là ngõ, đâu là vườn cửa nữa. Ông bà sống solo giản, vui vẻ, xa lánh nai lưng tục, chả khác gì cao nhân ẩn tu… bìa rừng.

Nhắc cho chuyện rắn hổ mây khổng lồ, ông Tám Đô hào khởi hẳn lên. Ông bảo, bao gồm hai chuyện ông mê say kể cho nhỏ cháu bao năm nay, ấy là chuyện ông tiến công Pháp, đánh Mỹ, cùng chuyện rắn hổ mây to đùng ở Phú Quốc. Theo ông, sống vùng Phú Quốc này, ông đó là người nắm được rất nhiều chuyện độc nhất về rắn khổng lồ. Ngoại trừ ra, còn một người nữa, cũng biết không hề ít chuyện về rắn hổ mây, là Sáu Mẫn và Bảy Hải, hiện đang sống ở thị xã Dương Đông. Gần như người mày mò về rắn hổ mây đều gặp ông với Sáu Mẫn hoặc Bảy Hải. Tuy nhiên, chạm chán ông mới chuẩn xác. Ông Sáu Mẫn với Bảy Hải tuy cũng biết nhiều chuyện, nhưng chỉ là cháu điện thoại tư vấn ông bởi cậu, ít tuổi rộng ông, không nhiều lăn lộn vào rừng hơn ông và nhất là tận đôi mắt rắn hổ mây đẩy đà cũng ít hơn ông.

Ông Tám Đô đề cập rằng, từ tiên nhân đến đời ông, là vẫn có tổng cộng 9 đời ở quần đảo này rồi. Tiên sư cha ông ra đảo từ cơ hội đào còn hoang sơ, fan ít, rắn rết thì nhiều. Sống kham khổ thân rừng, cơ mà ông với người cha của mình hồ hết là lão thành cách mạng sừng sỏ ở đất Phú Quốc. Tía ông từng là du kích kháng Pháp, thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng, tiêu diệt không biết từng nào kẻ địch. Tuy nhiên, giặc Pháp đang bắt được cha ông. Tra khảo ko được gì, chúng đánh cha ông cho chết.

Căm thù giặc, đề nghị 17 tuổi, Tám Đô đang tình nguyện theo bộ đội đánh giặc. Ông từng làm nhiệm vụ bảo đảm nhiều cán cỗ cấp cao, các chí sĩ biện pháp mạng, cả số đông tù nhân Phú Quốc. Pk từ thời trai trẻ cho đến lúc hòa bình, trải qua loạn lạc chống Pháp, rồi Mỹ – Ngụy, ông được bọn chúng “tặng” vài viên đạn vào người. Bao năm pk trong rừng, ông gồm cả ngàn cơ hội giáp khía cạnh rắn hổ mây khổng lồ.

Theo ông Tám Đô, toàn thể rừng rú Phú Quốc gồm tổng số 99 trái núi. Loài hổ mây kếch xù tập trung các nhất làm việc núi Hòn Chảo, Hòn Nhặt và đặc biệt là những trái núi ở khoanh vùng núi Hàm long thuộc kho bãi Thơm. Hồ hết quả núi ở kho bãi Thơm có tương đối nhiều hang động vừa rộng, vừa sâu. Thời kỳ phòng chiến, du kích của ta thường xuyên trú ngụ ở một trong những hang hễ này nhằm tránh sự tầm nã lùng, càn quét của địch.

Ông Tám Đô đề cập lại lần kinh hãi khi chạm chán một bé rắn hổ mây lớn trước đó chưa từng có ở khoanh vùng núi Hàm Rồng: “Ngày đó, kích thước năm 1960, tui và bác bỏ sĩ Dũng, bác sĩ Dư cùng một trong những du kích, sau thời điểm tấn công địch, đang rút vào khu vực Hàm Rồng để trốn sự truy tìm của giặc. Ngày đó, quanh vùng lẩn trốn là 1 rừng mây chằng chịt, ken đặc, bắt buộc tui thuộc mấy đồng minh mang dao phạt mở lối. đột nhiên nhiên, tự phía xa giờ đồng hồ lao xao vang lên, dơi và quạ bay nháo nhác. Từ trong rừng mây, một bé rắn mập mạp xuất hiện, ngóc đầu lên. Mấy người chứng kiến sợ vượt chui không còn vào hang kiêng để bé rắn lớn lao nhìn thấy. Đến giờ nghĩ về lại lần gặp mặt con rắn ấy tui vẫn còn hãi hùng”.

Lần khác, đầu năm 1968, ông Tám Đô với ông cha Cường vào núi Hàm Rồng chuyển động cách mạng cũng đã chạm chán rắn khổng lồ. Ông Tám Đô và ba Cường vẫn hạ thủ bé rắn đó.

Ông ba Cường quê ở bến bãi Thơm, cũng là một trong chí sĩ biện pháp mạng yêu nước. Thời trẻ, ông tham gia bí quyết mạng ở mặt Campuchia, lập được rất nhiều thành tích lớn. Lần thừa biển trở lại viếng thăm nhà, bám địch càn quét, buộc phải ông Tám Đô và cha Cường xách súng trốn vào rừng. Lúc đi mang lại sông cửa Cạn, nhì ông dừng chân. Ông Tám Đô kêu: “Quái lạ, sao mùa nước cạn hết mà chiếc sông đục ngàu vắt này”.

Vừa nói ngừng lời, thì bất chợt mặt nước xao động, gần như “thân cây” chỗ đen chỗ rubi quấn cuộn tồn tại mặt sông. Hóa ra là một đàn hổ mây lớn lao mò xuống sông dầm mình. Một nhỏ ngóc đầu lên khỏi mặt nước, rồi phóng vào bờ, chực đớp ông Tám Đô và bố Cường. Nhì ông không kịp xem xét nhiều, giương súng AK nhả đạn xối xả. Nhỏ rắn trúng đạn như mưa, đề nghị vừa lao lên bờ thân thì bị tiêu diệt tại chỗ. Đàn rắn nghe giờ súng sợ hãi quá lặn bặt tăm dưới sông. Ông Tám Đô đo thân nó bằng cái phích đựng nước nóng.

Thời điểm đó, giặc đang truy tìm du kích ráo riết, nên hai ông không dám về ấp điện thoại tư vấn mọi người vào rừng kéo rắn về. Ông tía Cường hì hục xả thịt, lóc đem xương rắn. Mấy ngày sau, địch rút đi, nhì ông new dám mò về. Ông ba Cường với Tám Đô vác theo bộ xương rắn. Sau này, ông thầy thuốc ở ngay bên cạnh nhà ông Tám Đô, nghe tin ông tía Cường bao gồm xương rắn khổng lồ, đã tìm tới hỏi mua. Tuy nhiên, ông tía Cường sẽ nấu cao một nửa. Ông y sĩ này tải nốt phần xương còn sót lại về nấu nướng được nồi cao. Kể đến đây, ông Tám Đô cứ nhớ tiếc rẻ, do ông tía Cường đã mất mấy năm trước, coi như mất đi một nhân chứng đương đầu rắn khổng lồ. Mấy khúc xương cũng không giữ lại được để gia công vật trưng bày cho mọi tín đồ biết rắn hổ mây đẩy đà là có thực.

Gặp rắn tưởng… tàu ngầm

Theo ông Tám Đô, rắn hổ mây hiện thời chỉ chạm mặt những nhỏ nhỏ. Những nhỏ rắn hổ mây to con không rõ đi đâu sạch. Đảo Phú Quốc mặc dù còn rừng, tuy vậy là đảo nhỏ, xưa kia, anh thịt được rắn, thì cư dân trên đảo biết cả.

Cha ông Tám Đô cùng các chiến sĩ du kích đã hạ đồng thời 2 con rắn hổ mây lớn trước đó chưa từng có. Chuyện này, những người dân lớn tuổi ở hòn đảo Phú Quốc rất nhiều biết đến.

Hồi Tám Đô bắt đầu lên 10 tuổi, cha Tám Đô thuộc 20 chiến sĩ cách mạng trê tuyến phố ra đảo Trà Lơn, vừa định bước xuống thuyền thì thấy nhị vệt đen ẩn hiện nay dước nước. Nghĩ là tàu ngầm của địch tấn công, thân phụ ông Tám Đô cùng những chiến sĩ phương pháp mạng người vãi đạn, tín đồ quăng mìn về phía “tàu ngầm” vẫn tiến gần kề hòn đảo. Trúng đạn với mìn xối xả, hai loại “tàu ngầm” nổi trương bụng. Lúc đó, mọi bạn mới biết là hai nhỏ hổ mây lớn béo khiếp.

Một sự khiếu nại nữa về chuyện tiêu diệt rắn hổ mây khổng lồ, mà gồm cả trăm con người chứng kiến. Những người chứng kiến giờ số đông đã mập tuổi, nhưng vẫn còn sống và kể cho con cháu nghe về lịch sử một thời hổ mây.

Đó là hồi đầu trong những năm 60, một đái đoàn thủy quân lục chiến của Mỹ kéo đến quanh vùng gần bên ông Tám Đô nhằm đóng quân. Một buổi chiều, trong rừng tự dưng vang báo cáo súng. đội thủy quân lục chiến tưởng quân nhân từ vào rừng tấn công kiểu du kích, phải đã xách súng vào rừng càn. Vào mang lại nơi, bọn họ hãi hùng trước cảnh tượng con rắn kếch xù vừa ám sát 2 lính Mỹ. Tức thì lập tức, ngót 100 khẩu, tất cả cả pháo với đại liên nhả đạn như mưa về phía nhỏ rắn. Người dân trong vùng được phen ghê vía, vày tưởng một cuộc tiến công quy tế bào lớn ra mắt trên đảo.

Sau khi tiếng súng yên bặt, dân làng túa ra xem, thì thấy xác một con rắn vắt ngang lộ ven rừng. Quân nhân Mỹ sẽ đào hố chôn con rắn. Chuyện lính thủy đánh bộ của Mỹ hủy hoại một bé rắn khổng lồ, thì hỏi ngẫu nhiên người già làm sao ở huyện đảo Phú Quốc những biết.

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *