Cũng như những nhân thiết bị trongTruyện Kiềucủa Nguyễn Du, hoán vị thư không chỉ là được người hâm mộ biết mang lại trong trang sách, nhưng mà đã cách ra cuộc đời, rất quen thuộc với cuộc sống con người việt Nam. Hiện nay, không hề mấy những chủ ý coi đây là nhân vật tiêu biểu vượt trội cho sự hung ác độc ác. Trong dân gian phần đông chỉ đánh giá Hoạn Thư là con người có tính ganh tuông cay nghiệt. Trong giờ Việt, hoạn Thư được sử dụng như một tính từ đồng nghĩa với ghen tuông tuông.

Bạn đang xem: Hoạn thư trong truyện kiều

*

Nhưng nếu như chỉ nhận xét Hoạn Thư là biểu tượng của sự ghen tuông tuông thì liệu tất cả phiến diện cùng thiếu công bằng<1>?. Thực sự người vk của con trai Thúc nhiều tình còn mang trong thâm tâm biết bao nỗi u bi quan bất hạnh, bị sa vào những trường hợp bất đắc dĩ, khó chịu nhất của “phận bầy bà” trên thế gian này. Với cũng chính năng lực ứng xử của vị phu nhân “họ hoạn danh gia” đã tỏa sáng sủa trí tuệ, nhân cách, đầy đủ cho đàn bà có sức sống trong hầu như thời đại. Sau đây, xin đàm luận về phần đông vẻ đẹp lấp lánh của hoạn Thư trongTruyện Kiều.

1Thêm kẻ trang bị ba, giữnhà êm kín

Cứ theo tiêu chí xưa thì cuộc hôn nhân gia đình của Thúc sinh cùng Hoạn Thư ko được “môn đăng hộ đối” lắm. Cánh mày râu tuy cũng được coi là dòng dõi học trò (nòi thư hương), rồi bố là 1 trong nhà buôn, bao gồm ngôi hàng ở Lâm Truy, nhưng mà sao sánh được với thế lực nhà phái nữ (dòng bọn họ Hoạn danh gia / con quan Lại bộ). Chúng ta kết tóc xe pháo tơ chỉ vì chưng duyên phận (Duyên Đằng thuận nẻo gió đưa), chứ không cần phải bước đầu từ tầm nhìn “sét đánh” tiết xuân như tình yêu Kim - Kiều, tuyệt trước còn hoa nguyệt sau ra đá tiến thưởng như chuyện Thúc – Kiều.

Trong cuộc hôn nhân gia đình này, có lẽ phần “hời” trực thuộc về nam nhi Thúc. Anh ta vừa được gia công “phò mã”, vừa có bạn nâng khăn sửa túi, canh gác cửa nhà, phong phú nết mãng cầu (ở ăn thì nết cũng hay); dù ra đi hàng năm, không biến thành hờn dỗi tốt lên mặt như rất nhiều chàng có vk tiểu thư “danh gia vọng tộc”.

Nhưng toàn bộ những ưu thế hiếm bao gồm ấy cũng cảm thấy không được để giữ lại chân người chồng vừa háo sắc đẹp vừa quen thói bốc trời. Người vợ “cành đá quý lá ngọc”, toàn trung ương toàn ý lo bài toán nhà, bị lâm vào cảnh đương đầu với kẻ “thứ ba”. Từ bỏ nghe vườn đã thêm hoa. Câu thơ của chũm Nguyễn hay nhưng với người vào cuộc thì tâm thuật sát muối. Đành rằng cảnh chồng đèo bòng thêm bà nhỏ xíu không kỳ lạ gì trong làng mạc hội xưa, nhưng chắn chắn được mấy bà cả lấy làm dễ chịu? tuy nhiên, ngay lập tức từ đầu, thiến Thư cũng không có ý có tác dụng to chuyện. Người vợ ý thức về vị thế, lòng bao dung của bề trên, (Cũng dung kẻ dưới bắt đầu là lượng trên), và nếu tị tuông ầm ĩ là thiếu thốn khôn ngoan, dễ mang tiếng xấu, (Dại chi chẳng giữ đem nền,/ giỏi chi cơ mà rước tiếng ganh vào mình).

Chỗ này, khi cho rằng “Hoạn Thư ghen không hẳn vì không thích cho ck lấy vk lẽ mà do Thúc sinh đã vi phạm luật cái nền nếp của gia đình quý tộc”<2>, là vượt coi trọng tại sao giai tầng thôn hội. Chẳng nhẽ khi ông chồng có thêm vợ bé xíu thì người đàn bà quý tộc thấy vui còn chỉ có tín đồ phụ nữ dân dã mới thấy “đau”? Tục ngữ đã từng có lần đúc kết Ớt nào nhưng ớt chả cay. Hoàn cảnh miệng người thì lắm tin nhà thì không: ông chồng phản bội, lừa dối; gia đình ông chồng lại xuôi chiều, qua mặt con dâu để cưới thêm vợ cho con trai, chắc hẳn rằng đã đốt nóng nỗi cay đắng thất vọng và càng kìm nén càng bùng lên dữ dội trong thâm tâm người vk chính danh, (Lửa trọng điểm càng dập càng nồng). GS. è Đình Sử, khi nghiên cứu về phép sóng đôi trong ngôn ngữ thẩm mỹ của Truyện Kiều đã cảm giác độ rét của “ngọn lửa càng đốt càng cháy(…). Mỗi đợt sóng đôi là một trong những cơn lửa cháy, càng cháy to, càng nguy hiểm”<3>.

Cũng đề xuất thông cảm cho gần như dằn vặt toan tính gớm sợ, hiện lên trong đầu của phu nhân bọn họ Hoạn:Làm đến nhìn chẳng được nhau/Làm đến đầy đọa cất đầu chẳng lên!/ tạo cho trong thấy nhãn tiền/Cho fan buốn ván buôn bán thuyền biết tay. Hậu quả thường bắt gặp trong cái tình cảnh trớ trêu này: hoặc có chuyện trả thù ông ăn chả bà ăn uống nem, hoặc sự phá phách tung hê anh đi đàng anh tôi đường tôi, hoặc nổ ra cuộc tấn công ghen đổ máu, … Kết cục, gồm thể, một gia đình sẽ đổ vỡ, những người hôm qua còn đầu gối tay ấp hôm nay thành quân địch ra mức độ bêu riếu thóa mạ lẫn nhau. Chuyện riêng mái ấm gia đình thành trò mang đến thiên hạ cười trêu ghẹo đàm tiếu,

Những điều dễ dàng đoán đó có tác dụng ta thật bất ngờ, rất rất đáng nể phục trong cách làm xử lí thông minh khéo léo của thiến Thư. Fan vợ, trong tình huống bị vô ơn này đã làm cho được những việc không phải ai ai cũng có thể vững tay co, giữ lại cho mái ấm gia đình ngoài bí mật trong êm như vậy.

Hãy xem một loạt giải pháp, phương án được hoạn Thư thi hành:

- Không đối mặt với dư luận, (Nỗi lòng kín chẳng ai hay, / xung quanh tai nhằm mặc gió cất cánh mái ngoài/… buồng đào khuya sớm nhàn nhã / Ra vào một trong những mực nói mỉm cười như không). Thiến Thư vượt rõ sự đúng đắn của dư luận. Và chuyện thực nhà mình đang cần che giấu, càng kháng chế càng lộ chuyện.

- Đối với những người mách tin ý cũng liệu bài xích tâng công, thì một khía cạnh mắng át để bảo đảm chồng, (Tiểu thư tức giận đùng đùng/ kinh tay thêu dệt ra lòng trêu ngươi!/ chồng tao nào phải như ai, / Điều này hẳn miệng những người thị phi.), một khía cạnh trấn áp to gan lớn mật tay, (đứa thì vả miệng đứa thì bẻ răng). Và hiệu quả bước đầu đã đoạt được: vào ngoài kín đáo mít như bưng / nào ai còn dám nói năng một lời.

- Khôn khéo, vậy kìm nén, tránh xung đột nhiên vợ ông chồng trong cuộc hồi trang của Thúc sinh. Gặp nhau sau bao ngày xa cách, ước ao mỏi, còn điều gì tủi cực hơn khi người vk phải nồng thắm với ông chồng chỉ bằng cái vẻ bề ngoài, bên phía trong thì 1 mình gặm nhấm cái nỗi quý ông ở bạc bẽo nỗi mình chịu đen. Đưa ra giải pháp hợp lí đã nặng nề nhưng vẫn còn đó dễ rộng việc triển khai trong cuộc. Làm sao giữ được yên tâm khi bắt gặp mặt bé người đen bạc ra lòng trăng hoa. Người nhạy cảm như thiến thư, thiệt chẳng thoải mái gì khi cần cố gắng, vào tối lòng đầy đủ dặn lòng, không còn mức kìm nén tinh thần thần ghê nóng như thùng dung dịch súng. Rồi bao gồm lúc, cô bé cũng ko nén được, cũng phải giở các lời đâu đâu để gạn hỏi chuyện Lâm Truy mà dư luận vẫn bàn tán. Dòng mà bạn vợ mong chờ cũng đâu phải là vượt đáng: chỉ việc được chồng báo tin, được thú thật, nhằm rồi được bao dung tha sản phẩm công nghệ một phương pháp đàng hoàng. Đáng nhớ tiếc là đàn ông Thúc, không phải là tri âm tri kỉ của vợ, tưởng đầy đủ chuyện còn kín, không chỉ có vậy thuộc nhiều loại nhát gan, lúng túng mọi vấn đề đổ vỡ. Thành thử, vì chưng sự vắng lặng của chàng, sau đây người vợ giỏi phải với tiếng ghen tuông tuông cay nghiệt, còn người tình rubi đá thì lâm vào tình thế tình cảnh nhục nhã ê chề.

Tuy nhiên, nói theo một cách khác trong cuộc chiến với “kẻ thức ba”, những bước đầu Hoạn Thư vẫn giành chiến hạ lợi: Giữ đến cuộc thăm viếng của chồng diễn ra êm ái, (Tẩy è vui bát thong dong,/ mỉm cười phấn chọc ghẹo son, / Đèn khuya bình thường bóng trăng tròn sánh vai; bảo đảm danh dự cho mình; giữ lại tiếng đến chồng, mang lại gia đình; né xung hốt nhiên và sứt mẻ tình cảm với chồng, kị bị người ngoài lợi dụng, kích động, tránh đương đầu trực tiếp cùng với dư luận, kiêng bị sốc, cả giận mất khôn. Nắm lại, thiến thư dành được ý định: giữ lại cho gia đình ngoài kín đáo trong êm, với tạo điều kiện cho bước khốc liệt tiếp theo.

2.Dằn khía cạnh tình địch, dạy đức ông chồng

Có thể đặt câu hỏi: tại sao Hoạn Thư không giữ chồng ở nhà và lại giục đi Lâm Truy? Và nguyên nhân lại ko thủ tiêu Thúy Kiều, cái việc không thực sự khó đối với một con quan Lại bộ ? Hoặc vì sao không tạo sức ép để Thúy Kiều ngay từ đầu phải cao chạy xa bay? Và nguyên nhân lại gửi Thúy Kiều về bên khác gì tạo đk cho lửa sát rơm ?

Thực ra, thiến Thư thừa biết theo người hiện chỉ là chiếc xác, còn hồn phách của cánh mày râu Thúc còn đang gửi làm việc Lâm tróc nã (vợ vừa nhủ qua mà ck đã vó câu thẳng ruổi sơn hà quê người). Do đó dù không để cho Thúc sinh đi cũng chỉ là chuyện “đười ươi giữ lại ống”. Thiết bị hai, nếu thủ tiêu Thúy Kiều, không may lộ chuyện thì bao gồm còn giữ được chồng, được mái ấm gia đình nữa xuất xắc không? không chỉ có vậy Hoạn thư chưa hẳn là kiểu tín đồ ghen tuông hung ác thú tính như Lữ hậu thời Tây Hán,Trung Quốc, (biến vợ bé nhỏ của ông xã thành “con fan lợn”, rồi hành hạ cho đến chết). Còn ví như Thúy Kiều bỏ trốn từ bây giờ có chắc chắn là Thúc sinh đã kết thúc tơ lòng với người tình đá vàng? vì vậy hoán vị thư sẽ chọn giải pháp bắt cóc, mang dây xích buộc chân thanh nữ về, nhằm trị tội mang lại bõ ghét.

Sự việc diễn ra như vào truyện ta vẫn biết. Bầy đàn Ưng Khuyển theo lệnh chủ, vẫn bắt Thúy Kiều, phóng hỏa đốt nhà, tạo ra hiện trường giả “người chết”. Rồi Thúy Kiều bị một phen mưa gió rã tành, bị tiến công đòn giết nát gan kinh, bị bắt làm thị tì ở nhà quan Lại bộ, bị ép làm con hầu ở trong nhà Hoạn thư. Việc hành hạ thể xác của Kiều, thừa điều kiện để xuống tay như Lữ hậu, mà lại Hoạn Thư cũng chỉ dừng mang lại đấy. Về cơ bản, coi như kẻ tình địch đã trở nên trừng trị. Trước khi Thúc sinh về, hoạn Thư đã bao gồm phần nguôi giận so với Thúy Kiều (thương tài / khuông uy …bớt vài tứ phân). Thực ra, gay gắt cay nghiệt cùng với Thúy Kiều chỉ với chuyện giận cá chém thớt, chứ trong tim người mà Hoạn Thư hy vọng bắt về trị tội, muốn cho biết thêm tay đó là cái bạn thăm ván phân phối thuyền. Do đó khi nghĩ về về mẫu sự bi ai của nhà, hoạn Thư có trách là trách người bạc bẽo ra lòng trăng hoa; có đau là đau nỗi đại trượng phu ở bạc… Không khi nào hình hình ảnh Thúy Kiều hiện hữu trực tiếp như một đối tượng chủ yếu vào nỗi bực bội của hoán vị Thư.

Và nhằm ép Thúc Sinh “tự nguyện” về bên “chịu tội”, phương án đốt nhà, tạo thành hiện ngôi trường “chết giả” là kết quả nhất. Khi fan tình không thể nữa, nỗi nhức đớn, ghi nhớ thương bao gồm phần nguôi ngoai là lúc cánh mày râu Thúc chạnh lòng nhớ cảnh gia hương,/ lưu giữ quê chàng lại tìm mặt đường thăm quê.

Thời điểm tổ chức lễ “đón tiếp” được chọn ngay trong lúc Thúc sinh vừa tới bên là rất tất cả dụng ý. Không chỉ vì trung khu trạng căng thẳng lo ngại phải ra tay lập tức, mà bạn vợ cừ khôi muốn bao gồm một cuộc chạm trán bất thần choáng váng, khiến cho anh chồng không kịp tất cả thông tin, không kịp trở tay, bị tóm gọn tận tay, bị day tận phương diện mà không đủ can đảm hé răng. Với chuyện phải xẩy ra đã xảy ra: thuộc trong một tiếng tơ đồng / tín đồ ngoài cười cợt nụ fan trong khóc thầm. / rõ ràng thật lứa đôi ta,/ làm ra con nghỉ ngơi chúa nhà song nơi. Fan đánh tị tha hồ hỏi tra, thét, bắt “kẻ đồ vật ba” yêu cầu khoan, nhặt, quỳ tật mặt, mời tận tay, yêu cầu đánh đàn, yêu cầu mời rượu<4>. Còn kẻ trăng hoa bắt buộc phách lạc hồn xiêu / như dở người như ngây / gan héo ruột đầy/ càng nghĩ càng cay đắng lòng; giả say giạm lời lảng ra cũng không xong; mắt lả chã mà lại cũng không dám khóc, miệng mong muốn than mà buộc phải gượng nói gượng gập cười. Thật là bi hài, khi không còn nén được, bật khóc vì tín đồ tình, quý ông Thúc lại yêu cầu “khai” liều là khóc do hiếu phục…đau lòng phổ biến thiên. Chắc hẳn rằng trên đời này hiếm gồm người vk “ điều trị” loại bệnh tệ bạc của chồng một cách vừa cay độc (nặng như chì) vừa dìu dịu (nhẹ như bấc) nhưng mà hết sức tác dụng như vậy.

Nhìn đôi nhân tình “quằn quại” trong cảnh nhỏ ở chúa nhà đôi nơi, nát ruột tung hồn, thiến Thư hình như đã bõ cơn hờn, dịu sút nỗi đau (Tiểu thư quan sát mặt nhường nhịn đà cam tâm, / Lòng riêng biệt tấp tễnh mừng thầm: Vui này vẫn bõ nhức ngầm xưa nay). Nhưng lý do ngay lúc đó hoạn Thư chẳng đều không đẩy Thúy Kiều đi ngoài ra cho quy Phật ngay trong bên mình?. Dù cho có đủ bạn để canh giữ, nhưng tình địch nghỉ ngơi ngay trong nhà, liệu cảnh “lửa ngay sát rơm” bao gồm tái diễn? cùng tái diễn thật. đái thư đề xuất buổi vấn an về bên / quá cơ sinh bắt đầu lẻn ra, Xăm xăm đến mé vườn hoa cùng với nàng,/ Sụt sùi giở nỗi đoạn trường,/ Giọt châu khoảng tả đượm tràng áo xanh.

Xem thêm: Mua Đồng Hồ Thể Thao Nam Chính Hãng Cực Kỳ Nổi Tiếng, Mua Đồng Hồ Thể Thao Giá Tốt

Có phải đấy là nước cờ sơ hở của hoạn Thư chăng? chắc là không. Như trên sẽ nói, hoán vị Thư nhẹ tay so với Kiều, bởi bao gồm biệt nhỡn liên tài, có tấm lòng yêu thương ghét phân minh, (Tiểu thư coi cũng yêu đương tài / Khuôn uy nhường nhịn cũng sút vài bốn phân). Với hoạn Thư, bố con fan trong Thúy Kiều luôn được phân định: kẻ tình địch, bậc tài hoa, fan mắc nạn. Cho nên, kẻ tình địch thì ghét, người mắc nàn thì thương, còn bậc tài hoa thì vừa yêu quý vừa trọng. Lúc trước, bớt nóng bức với Kiều bởi vì thương tài, còn hiện tại, bởi như hoán vị Thư nói cùng với Thúc sinh (nhưng thực chất cũng là từ nhủ lòng mình): tài đề xuất trọng cơ mà tình cần thương. Rồi thanh nữ còn công khai minh bạch khen tình địch trước phương diện chồng: Ví chăng gồm số nhiều sang,/ giá chỉ này dẫu đúc nhà tiến thưởng cũng nên. Trên đời này dễ mấy ai đủ bản lĩnh để giới thiệu một lời khen tuyệt đỉnh công phu về quân thù như như vậy. Đấy chính là một nhân giải pháp hiếm có, là chiếc khuôn uy bền chắc khiến cho nam nhi Thúc cần nể phục, đề xuất sợ, phải bó tay. Việc sắp xếp cho Thúy Kiều ra ngơi nghỉ Quan âm các vườn ta thực ra không phải để thường xuyên trả thù<5>, xung quanh nguyên cớ yêu đương tài như đang nói trên, còn là phương án tạm thời giải pháp li có điều hành và kiểm soát Thúc sinh cùng với Thúy Kiều. Nhưng đặc biệt quan trọng đây là nước cờ chiếu hết. Chuyện … vấn an về nhà chỉ là phép thử cuối cùng để xác minh lòng dạ của Thúc –Kiều. Đâu gồm đi vấn an, mà lại tiểu thư đã nhón chân đứng nép, kiên trì đến nửa tiếng (tính theo giờ đồng hồ tây là khoảng một tiếng đồng hồ) nghe anh ả sụt sùi khóc than. Mãi cho tới khi nghe Kiều hở ra ý trốn chạy: Liệu mà mở của mang đến ra, / Ấy là tình nặng ấy là ơn sâu; rồi Thúc sinh quyết ngừng tình: Liệu cơ mà cao chạy xa bay,/ Ái ân ta gồm ngần này mà thôi, hoạn Thư new xuất hiện. Nhìn vẻ phương diện và hành động vui vẻ, thỏa mãn (Cười mỉm cười nói nói ngọt ngào), nghe lời khen ngợi, nhớ tiếc nuối của hoán vị Thư đối với tài năng của Thúy Kiều (Nghìn xoàn thật cũng nên chọn mua lấy tài), rồi tận mắt chứng kiến cảnh con gái cùng ông xã thong dong theo gót thư trai thuộc về, ta thấy người vợ thông minh tót vời này đã rứa chắc phần chiến thắng lợi. Câu hỏi còn lại chỉ với là gia ân, là sản xuất sơ hở giả nhằm Thúy Kiều vứt trốn mà lại thôi. Đó là thành công của trí thông minh khôn khéo, của khả năng phi thường, chiến thắng của một nhân cách hùng vĩ đáng khâm phục. Chính Thúy Kiều, lúc nghĩ lại, rất là kinh hãi, nhưng cũng khôn xiết cảm phục: Thực tang, bắt được dường này,/ tiết ghen ai ai cũng chau ngươi nghiến răng. / vậy mà im chẳng đãi đằng,/ kính chào mời vui vẻ, nói năng nhẹ dàng. Và cũng thật xứng đáng ghen với đàn ông Thúc, một tay mặc lác, nhát gan mà số đỏ, được cả hai người phụ nữ đáng giá nghìn xoàn yêu thương cùng trân trọng, (trong khi bởi dây dưa với đấng mày râu cả hai đã xuýt mất mạng).

3.Thoát án tử hình, chỉ cha tấc lưỡi

Đúng là trái khu đất to mà cũng không không giống gì miệng chén. Hai kẻ thù không team tròi chung đã quyết hoàn thành tình năm xưa bao gồm ngờ đâu lại sở hữu ngày tái ngộ, cơ mà tái ngộ trong vị thế hòn đảo chiều. Trước đấy là con sống chúa nhà, còn bây giờ là quan lại tòa với kẻ tội phạm. Lúc trở thanh phu nhân mặt cạnh anh hùng Từ Hải là cơ hội Thúy Kiều nghĩa đến ân oán trên đời, và tín đồ bị ân oán đầu tiên là thiến Thư. Như vậy, trong bao nhiêu kẻ gây ra nỗi xấu số cho minh, Kiều tỏ ra ấm ức, khinh ghét Hoạn Thư nhất. Kiều không che nổi vẻ cay cú khi rỉ tai với Thúc sinh (Vợ nam giới quỷ quái ác tinh ma,/ phen này kẻ cắp bà già gặp mặt nhau); chưa xử mà lại đã chuẩn bị pháp trường tử hình tội phạm, (Dưới cờ gươm tuốt nắp ra/ chính danh thủ phạm tên là hoán vị Thư). Cũng đề nghị thông cảm mang đến Kiều, dẫu vậy dù sao đây cũng là nơi nông cạn, kém cỏi của phụ nữ so với hoạn Thư. địa điểm này xin nói vào cơ hội khác.

Về phía hoán vị Thư, hoàn toàn có thể coi là 1 trong những dịp nữa thách thức trí tuệ và khả năng người thanh nữ tài cha này. Quan sát cử chỉ, nghe giọng ngọt nhạt mai mỉa đay nghiến của Thúy Kiều: Thoắt trong chị em đã chào thưa,/ “Tiểu thư cũng có hiện thời đến đây./ Đàn bà dễ gồm mấy tay,/ Đời xưa mấy phương diện đời này mấy gan./ dễ ợt là thói hồng nhan./ Càng nham hiểm lắm càng oan nghiệt nhiều”, cũng nên lo cầm cố cho hoạn Thư, người đang đương đầu với tình vậy ngàn cân nặng treo tua tóc. Không tồn tại thời gian để nghĩ kỹ cân nhắc; không có bố mẹ để bàn bạc nhờ vả như dịp ứng phó cùng với anh ông xã phụ bạc; mặc dù đang bên cạnh, cũng chẳng trông cậy gì được sống anh ck mặt như chàm đổ mình nhịn nhường dẽ run. Sống chết bây giờ chỉ trong giây lát và nhờ vào hoàn toàn vào sự lanh lợi ranh mãnh của bản thân. Và diễn biến phiên tòa đã xác minh phẩm hóa học ấy của hoán vị Thư. Dù ban đầu hồn lạc phách siêu, choáng ngợp trước một bạn dạng án nặng nề, thiến Thư vẫn tồn tại đủ quả cảm để khấu đầu bên dưới trướng liệu điều kêu ca. Và đây là toàn văn bài tự gượng nhẹ của “luật sư – tội phạm” thiến Thư:

Rằng: “Tôi chút phận đàn bà,

ganh tuông thì cũng bạn ta thường tình.

Nghĩ đến khi các viết kinh,

Với lúc khỏi cửa chấm dứt tình chẳng theo.

Lòng riêng riêng hồ hết kính yêu,

ông xã chung không dễ ai chiều đến ai.

Trót đà gây bài toán chông gai,

Còn nhờ lượng bể thương bài nào chăng.”

Điều bắt buộc bàn là gần như điều kêu ca sắc sảo đến mức làm sao mà khiến cho kẻ tử tội nhân được white án vào gang tấc?

Có thể thấy lời cãi ngắn chỉ là tám câu lục bát, cơ mà đã bao gồm bốn vấn đề rất có tình có lí thật khó bác bỏ bỏ. Ở phía trên “bị cáo” đã:

- xác minh mình vô tội. Loại mà quan tiền tòa quy tội: “kẻ cắp”, quỷ quỷ quái tinh ma, thói hồng nhan, hiểm độc lắm, thực chất chỉ là chuyện ghen tuông tuông thường tình của bầy bà. Luận điểm vừa chưng lại cáo trạng, vừa tác động ảnh hưởng đến trung ương lí của quan lại tòa (cũng là 1 hồng nhan, cần thiết không đồng cảm).

- Nêu chuyện khi những viết kinh, ngầm kể lại công trạng của mình đối với Thúy Kiều: tạo ra ở những Quan âm (không buộc phải làm thị tì); mang lại khi quăng quật trốn, cũng gác bỏ thù oán, không truy bắt gắt gao. Ở phía trên Hoạn Thư còn ý tứ không tố rõ câu hỏi mất cắp đồ dùng kim ngân, tránh làm cho Thúy Kiều mất mặt, (thực ra thiến Thư cũng phát âm Kiều tất yêu quên vấn đề này). Những sự việc trên thiết yếu quan tòa là nhân chứng nên không thể ko thừa nhận.

- chất vấn: khi bị rơi vào hoàn cảnh cảnh ck chung, vẫn ai nhường mang đến ai? thắc mắc có đặc điểm khẳng định hướng vào Thúy Kiều, người đã từng trải nghiệm chiếc cảnh giấm chua. Khiến cho nàng Kiều, dù bây giờ đang ngồi ghế quan tiền tòa cũng chẳng thể không đặt mình vào hoàn cảnh ấy nhưng mà suy ngẫm.

- vượt nhận tạo ra việc chông gai, xin quan tòa rộng lớn lượng tha thứ. Bị cáo tinh khôn tận dụng “tình tiết bớt nhẹ” (thành khẩn dìm tội), vừa tranh thủ cảm tình của quan tiền tòa (khen bạn xét xử có lượng bể); vừa gây được tuyệt vời chừng mực (chỉ xin thương bài xích nào chăng). Có lẽ quan tòa cần thiết không vui lòng, mặc dù có biết được “nịnh khéo”.

Quả thật, “văn phiên bản bào chữa” là 1 trong những bài văn nghị luận mẫu mực: lời mạch lạc khúc chiết; ý sắc sảo trí tuệ; lập luận chặt chẽ lô-gic; tình kín đáo đáo chân thành, thái độ tráng lệ khiêm tốn. Và điều chủ quản là bị cáo đang đẩy quan liêu tòa vào thế tiêu cực như Thúy Kiều sẽ tự nhận: tạo ra sự mang tiếng con người nhỏ dại nhen.

Không buộc phải ngẫu nhiên mà Thúy Kiều đã phải công khai khen kẻ cựu thù của mình: thận trọng nhất mực, nói năng nên lời, cùng lập tức đến hủy bạn dạng án tử hình: Truyền quân lệnh xuống trước tiền tha ngay.

Rõ ràng, đây không chỉ là là văn chương nhưng mà là bản lĩnh, là trí tuệ, là nhân phương pháp đã cứu vãn Hoạn Thư thoát chết.

Nhưng tiện đây cũng phải nói thêm, may cơ mà Hoạn Thư đã gặp gỡ một Bao công thực sự. Vừa là nguyên đơn, vừa là chánh án, tuy nhiên Thúy Kiều tỏ ra là 1 trong những quan tòa công trọng điểm nhất mực: thượng tôn pháp luật, phân minh công lí và bốn thù. Trái là vào Truyện Kiều bao gồm hai người bọn bà dũng cảm, hùng vĩ hết mực: một bạn dám công khai khen tình địch trước phương diện chồng, cùng một fan dám khen quân thù trước cha quân thiên hạ.

Sứ mệnh cao thâm của văn học là tôn vinh vẻ rất đẹp của bé người. Càng đọc cố kỉnh Nguyễn Du càng ngấm thía điều đó. Trường hợp như ngơi nghỉ Thúy Kiều nhà yếu lung linh vẻ đẹp nhất của tài tình nhan sắc, của tâm hồn, thì ở hoạn Thư hầu hết tỏa sáng sủa vẻ đẹp của một kiến thức khôn khéo, một bản lĩnh phi thường. Nhưng điều đáng quan tâm là, giải pháp ứng xử hùng vĩ đầy nhân tính, bao gồm cả với kẻ thù, là ánh hào quang bùng cháy tôn vinh nhì nhân vật thiếu phụ độc đáo độc nhất trong thiên truyện bất hủ này.<6>

-----------------

<1> - Xin tham khảo thêm các ý kiến trong các trang mạng sau:http://vietsciences.free.fr vàhttp://vietsciences.net Võ Thu Tịnh, Đòn ganh của hoạn Thư / Diễn đàn Kiến thức, học hành suốt đời - Ths. Phạm Quốc Tuấn, thừa nhận diện nhân thiết bị Hoạn Thư trong "Đoạn ngôi trường tân thanh" của Nguyễn Du./http://ttvnol.com lời bàn của Bhavaghita /http://newvietra.con - Triệu văn Đồi, yêu thương – ghét thiến thư

<2> -Hà Huy Giáp, ra mắt về Nguyễn Du với Truyện Kiều, in trong tập Truyện Kiều (Nguyễn Thạch Giang khảo đính, chú thích), NXB Đại học với THCN, H. 1972 , tr.LVI

<3> - trần Đình Sử, Thi pháp Truyện Kiều, NXB Giáo dục, 2003, tr. 279.

<4> - Đõ Minh Tuấn, trong nghệ thuật và thẩm mỹ trữ tình của Nguyễn Du vào Truyện Kiều, NXB văn hóa - Thông tin, H. 1995, quy tội hoạn Thư: “ Tính chất độc ác trong sự hành hạ và quấy rầy của hoán vị Thư đó là ở vị trí nó vùi dập ý thức người bà xã trong Kiều, không cho ý thức âu sầu của người vợ được trỗi dậy và được biểu hiện qua giờ đàn.” (…) thiến Thư là người xúc phạm sâu sắc đến tiếng đàn của Kiều”,(tr. 86). E rằng có cố tình “tìm vết” chăng?

<5> - Hà Huy Giáp, Sđd, tr LVH. (“Ở vào tay hoạn thư, tài hoa nhan sắc của bạn nữ bị ả lợi dụng, trả thù một biện pháp tinh vi. Hoán vị thư đã buộc Kiều đánh bọn (…). Hoán vị thư lợi dụng cửa Phật nhằm giết chết tài nhan sắc của Kiều”)

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *